Em đã từng yêu anh, yêu đến quên cả mình là ai. yêu đến dại khờ tin rằng, chỉ cần ở bên nhau là đủ.
…đã từng, mỗi buổi sáng thức dậy, anh là điều em nghĩ đến đầu tiên. mỗi buổi tối, là người cuối cùng em cầu mong bình yên.
chúng ta, từ yêu rồi cưới rồi quen nhau đến mức quên mất cách chạm vào tim nhau.
Em từng mơ về ngôi nhà đầy tiếng cười nhưng càng sống chỉ còn lại tiếng thở dài, và sự im lặng kéo dài giữa hai con người cùng một mái nhà mà như hai thế giới
Em đã từng đợi anh về như đợi mùa bây giờ chỉ mong anh về muộn một chút để em có thêm thời gian được cô đơn một mình.
Chúng ta vẫn sống vẫn gọi nhau bằng những cái tên cũ vẫn ăn chung mâm ngủ chung giường nhưng tình yêu đã dọn đi từ lâu, chỉ còn em ở lại với đống hồi ức chất chồng và những câu hỏi không lời đáp.
Em đã từng nghĩ rằng mình sai rồi nghĩ rằng anh sai rồi hiểu ra chẳng ai sai cả! chỉ là… chúng ta đã để tình yêu chết đi rất chậm và rất nhẹ như một bông hoa héo úa, cạn khô …tỉa gọt trong bình, hơn tuần.