BẠN THÂN MẾN -TỪ LẦN CUỐI CHÚNG TA GẶP NHAU ĐẾN NAY - CUỘC SỐNG CỦA BẠN THẾ NÀO RỒI?

Thứ Ba, 1 tháng 7, 2025

Nửa là bao nhiêu?

• Nửa ổ bánh = hai tiếng cười chia đôi nhưng ấm cả buổi sáng.
• Nửa tách cà phê = một khoảnh khắc lặng yên đủ để nghe tim mình đập.
• Nửa năm = 182 ngày gom góp thành một cuốn phim tua nhanh, lúc sáng rực, lúc tối mờ, nhưng luôn kịp để ta kịp bật cười lần nữa.


Niềm vui đôi khi chỉ cần “nửa”:
– Nửa lời hỏi thăm cũng đủ gỡ tơ vương trong ngực người xa lạ.
– Nửa bước lùi để thấy nhau trọn vẹn hơn trong khung ảnh cuộc đời.
– Nửa giây chớp mắt giữa buổi chiều, nhận ra mùi cỏ mưa thơm ngần, cũng đủ làm ngày dài xôn xao.


Tháng Sáu khép lại. Chiếc đồng hồ xoay một vòng tròn, đánh dấu nửa quỹ đạo quanh mặt trời. Từ đây trở đi là “bắt đầu nửa còn lại” – một trang giấy trắng, vẫn mùi mực mới, chưa kịp gạch xóa.


Hãy ghi vào đó:

• Một lần thức dậy sớm hơn thường lệ, để thấy bình minh không chỉ dành cho kẻ lãng mạn.
• Một lá thư viết tay, gửi chính mình của sáu tháng nữa: “Hôm nay tớ đủ vui. Cậu thì sao?”
• Một cuộc hẹn chưa từng có trong lịch: đi bộ không đích đến, chỉ để trò chuyện với con đường.


Hạnh phúc không đo bằng đầy hay vơi. Nó đo bằng độ rung của trái tim khi ta nhận ra cái “nửa” trước mắt chính là tất cả vào khoảnh khắc ấy. Vậy nên, đừng vội hỏi “nữa là bao nhiêu?” – hãy hỏi: “Trong cái nửa đang có, mình đặt được bao nhiêu yêu thương?”.

Chúc bạn một nửa năm mới rực rỡ, và… cả nửa còn lại cũng rạng ngời! 😊

Nửa năm, một hơi thở.  
Nửa còn lại, ta khẽ mỉm cười.  
Một tia nắng, một tiếng “ổn không?”  
Tim chạm tim, đủ ấm cả ngày.

| Lê Huỳnh Chăm




Thứ Tư, 18 tháng 6, 2025

Chúng ta "đã từng"

Chúng ta,
đã từng gọi nhau là cả bầu trời!
rồi bây giờ ("-")
lặng im như chưa từng tồn tại.


Em đi,
chẳng mang theo điều gì ngoài ánh mắt!
còn anh ...
ôm hết mùa thu vào lòng.

Có những chiều,
anh ngồi cạnh ly cà phê đã nguội!
nhớ một câu nói...
đã không còn ai trả lời.

Anh không trách em,
không trách những ngày nắng vội!
chỉ trách,
chúng ta gặp nhau,
đúng người ...
sai đời.

Và, nếu có kiếp sau,
anh sẽ không mong mình gặp lại!
vì yêu em một lần thôi,
đã đủ đau…
một đời.

LHC



Thứ Tư, 30 tháng 4, 2025

Ký Ức Lãng Quên

Ký ức trôi, hòa sương tan buổi sớm,
Mờ nhạt dần, trong tia nắng thời gian.
Cuộc sống cuốn, những bộn bề lo toan,
Kỷ niệm xưa, chìm vào miền quên lãng.

Có những khuôn mặt, đã từng rất thân quen,
Giờ nhạt nhòa, như tranh phai màu mực.
Có những lời nói, ngọt ngào như lời chúc,
Giờ tan biến, trong im lặng mênh mông.

Có những con đường, in dấu chân ta bước,
Giờ lạ lẫm, như chưa từng qua lại.
Có những niềm vui, nỗi buồn còn đọng mãi,
Giờ xa xăm, như giấc mộng đêm qua.

Ký ức rơi, qua kẽ tay hối hả,
Những mảnh ghép, vỡ vụn chẳng liền nhau.
Ta cố níu, nhưng thời gian trôi mãi,
Để lại đây, một khoảng trống hư hao.

|Lê Huỳnh Chăm



CHÀO TẠM BIỆT - HẸN GẶP LAI