Vết thương hồi phục nhanh hơn, nếu ta tin tưởng rằng vết thương đang mang kia sẽ sớm lành.
Mỗi sáng thức dậy , chính ta thử tặng mình một nụ cười xem, cuộc sống có vui hơn không ? chắc chắn ta sẽ được vui ít nhất là trong giây phút ấy. Không ai có đủ khả năng mang đến niềm vui cho ta bằng chính ta.
Người mang đến hạnh phúc cho ta ấy, nhưng ta không thấy hạnh phúc thì đều đó có thể gọi là hạnh phúc không ??
Ta vui bởi vì ta thấy vui, ta hạnh phúc bởi đang hạnh phúc. Điều đó phụ thuộc vào cảm giác bên trong của chính ta nhiều hơn là do người khác mang đến, nếu ta nghĩ cuộc đời ta thật tươi, thì chẳng có nổi buồn nào làm cuộc đời đang tươi kia héo hon hơn được.
Và hơn nữa khi niềm vui được nhân lên, lan toả. Có ai đứng giũa đám đông mà không cười khi thấy người bên cạnh mình, người xung quanh mình đang cười vui vì sung sướng ?
Cái đó nhân gian gọi là « vui lây »
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét