Vợ chồng
sống bao năm rồi mà tôi chưa “phát hiện” hết những năng khiếu của vợ
mình. Chiều nọ, đi làm về như mọi hôm, mới ló đầu vào nhà, tôi bất ngờ
nghe vợ ngâm nga ru con:
“Con ơi hãy ngủ cho ngoan
Mẹ làm mồi bén (để) ba còn nhâm nhi”.
Tôi ngớ người. Không ngờ vợ hiểu ý mình, lại còn biết làm thơ nữa, tôi nổi hứng đáp lại:
“Ô-kê, em tuyệt quá đi!
Ta cùng “hâm nóng” vài ly tâm tình”.
Vô tư, tôi sung sướng nghe vợ ngọt ngào ru tiếp:
“Anh ơi giá sữa leo thang
Đang khi nhẵn túi nó càng tăng nhanh
Đến con heo đất để dành
Không tiền cũng đến lúc thành ve chai!”.
Nghe đến đây tôi giật mình, biết vợ hết tiền đến nỗi đập heo đất.
Chợt nhớ lương nhận hôm trước chưa đưa cho nàng - tôi tốc hành móc bóp
ra, cố rên rỉ:
“Thôi đi, lương mới nhận đây
Em đừng “ru” nữa, cầm ngay cho rồi!”.
Đến đây, tôi mới biết mình mắc bẫy nàng đã giăng. Đương nhiên chẳng
có mồi bén nào cả, mà thay vào đó là cú nhéo ngang hông nàng dành cho
tôi…
( Theo TTC )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét