BẠN THÂN MẾN -TỪ LẦN CUỐI CHÚNG TA GẶP NHAU ĐẾN NAY - CUỘC SỐNG CỦA BẠN THẾ NÀO RỒI?

Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

TÌNH YÊU NGÀY HÔM QUA ,NGÀY HÔM NAY, VÀ NGÀY MAI (PHẦN 14)

       Hồi đó, hồi xưa …. trước khi má chồng quyết định đi …cưới em cho chồng em bi giờ, má kêu ảnh lại hỏi (em tình cờ nghe được ,chú thích; không phải nghe lén!): “hôn nhân hệ trọng lắm. con đã suy nghĩ kỹ chưa?”, ảnh cười toe, gật lia: “thưa má . con suy nghĩ đã lâu, nay con muốn quyết định
trong tictac….”.





      Sau ngày cưới, em dự định phát huy “chức năng” và “quyền lực” làm vợ tối đa. Nào ngờ,chồng em “hiện nguyên hình” là một út cưng ,lười ơn óc, nhõng nhẻo cở điêu thuyền, bất trị , chả thèm nghe lời em tí ti, đã vậy, ổng còn “khuyến mãi” với em nhiều tính xấu, mà hồi đó vì hổng ai nói ra nên em đâu có biết! ví dụ như tính ở dơ,bừa bãi, thay đồ - thay vớ ra là quăng tùm lum ở khắp nơi, trừ …quăng vô thau để giặt, ví dụ .., ví dụ…,nhiều lắm , nhưng thôi , nói nữa xấu chàng hổ thiếp!. Bấy giờ, gạo lỡ nấu chín bét thành cơm, em biết làm sao! tức mình em bèn cũng xấu…xấu lại với ổng, ví dụ như em để hai ba bữa hổng thèm giặt đồ, rữa chén, lau nhà, cho ớn chơi, ví dụ như…,ví dụ…, thôi, nói ra chắc ô nhiểm cả trang bolg. Đến một thời điểm, hai bên cùng ….xấu đến cực “ẹ” thì ổng hết chịu nổi, đầu hàng em1-0. Em thắng (không vẻ vang).giải lao sao hiệp đấu thứ nhất thế cũng hết một năm
.




  Hiệp hai, cảm thấy vẫn cần có nhau nên huề lại, em và ổng trỡ nên đỡ căng hơn. Giai đoạn này , hễ phải dùng chiến thuật thì chiến tranh lạnh. về tới nhà, hai cái miệng kể như hết cần dùng để nói. Triền miên. Có lần , em đặt bụp tờ giấy trước mặt ổng ; “ăn cơm” , ổng ngoẹt lại một dòng: “mời kiểu đó, đây hong ăn”. “sic. Nấu đã mệt,còn đòi mời này nọ không ăn thì thôi ai đói cho biết”, “sic ai thèm”, “không thèm thì thôi”, “thôi thì thôi”, “đây sợ gì”….kết quả là ồng thản nhiên xơi mì gói, còn em - tức nghẹn cần cổ. 1-1. nghĩ giải lao chờ hiệp phụ vậy là hết năm 2 chung sống.




   Hiệp phụ, thời mackeno. Hai đứa tới hồi chẳng thèm ý kiến ý cò gì nhau nữa, đã quá “oải”, ai muốn sao cứ tỳ. ổng đi sớm về muộn ư , với em; chuyện nhỏ! Em xày thâm ngân quỹ gia đình ư: Quá nhàm! …. Sống với nhau như bên A và bên B Miễng cưỡng , thiếu “chùm khế ngọt” để “trèo hái mỗi ngày”.
buồn ,em chả biết làm gì hơn tạo một trang Blog lúc này chỉ tạo một bolg để có cớ đi đọc ké bolg của người khác . vỡ lẽ sự đời đâu phải chỉ mình rối rắm . (vợ chồng mới nào mà chả “cãi cọ”).
Hết hiệp phụ vô ít ….hết năm thứ ba .



 



  Đá phạt đền.
(không thể cải nữa chỉ còn cọ ..cọ..cọ “chùm khế ngọt” ra đời. Có con , có đủ những hỉ nộ ái ố của cả ba hiệp trước . Và trời ơi, từ ngày “lên chức” làm mẹ, em bổng dưng được ổng …nể (có lẽ vì ổng biết nghĩ tới “quyền lợi” con ổng? ). dẫn tới, em phải ráng tự chỉnh mình, ví dụ , nói ngọt: “anh yêu ơi, lấy hộ em cái này tí….làm dùm em cái kia tí …”. Con càng lớn, em càng phải “anh yêu ơi….”nhiều hơn. Nhưng em đâu phải chỉ biết nói ngọt thôi! thời điểm này, năng Suất lao động của em (vừa đi làm , vừa làm vợ, vừa làm mẹ, vừa làm dâu , vừa làm “ôsin”….(tăng lên cấp 6), còn cường độ lao đông đã tăng lên cấp 12 (so với “hồi í” ), riêng các khả năng: “hoạt động trí não đa chiều”, “quản lý cân bằng tài chính” và “sử dụng ngôn ngữ đạt hiệu quả tối đa”  thì tăng cấp 24 lần , mức độ thích nghi nghịch cảnh tăng 48 lần, sự lạc quan và chất hài hước tăng 96 lần ( Cam đoan không nói thách)…Dù sao em mừng , vì 2 bố con ổng rất hiểu
giá trị của em (?) . kết quả đá phạt đền , em và ổng không ai thắng ai, cúp vàng về tay …thằng nhỏ!!


     thế thôi . Nói nữa mang tiếng “sút” thủng lưới ông x, Anh y ..,Hay cậu Z. nào đó (bình sinh, em hổng biết đá banh, thậm chí dốt cả …coi đá banh luôn!)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

CHÀO TẠM BIỆT - HẸN GẶP LAI