Đứng giữa tranh quê, ngỡ thiên đường. Ố! sao cuộc sống… “đẹp quá chừng” cây dừa cao vút, lá xanh rì, che nắng cho ta, mát rượi người.
Gió thoảng nhẹ, lá dừa reo vi vút, tạo nên bản nhạc êm đềm …”dịu ru” cây cối xanh tươi đung đưa theo gió, chim hót líu lo tạo nên khúc nhạc rừng, hương hoa thơm ngát tiết xuân sang, thoải phút bình yên, diệu cỏi lòng.
_ Lê Huỳnh Chăm _
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét