Ký ức trôi, hòa sương tan buổi sớm,
Mờ nhạt dần, trong tia nắng thời gian.
Cuộc sống cuốn, những bộn bề lo toan,
Kỷ niệm xưa, chìm vào miền quên lãng.
Có những khuôn mặt, đã từng rất thân quen,
Giờ nhạt nhòa, như tranh phai màu mực.
Có những lời nói, ngọt ngào như lời chúc,
Giờ tan biến, trong im lặng mênh mông.
Có những con đường, in dấu chân ta bước,
Giờ lạ lẫm, như chưa từng qua lại.
Có những niềm vui, nỗi buồn còn đọng mãi,
Giờ xa xăm, như giấc mộng đêm qua.
Ký ức rơi, qua kẽ tay hối hả,
Những mảnh ghép, vỡ vụn chẳng liền nhau.
Ta cố níu, nhưng thời gian trôi mãi,
Để lại đây, một khoảng trống hư hao.
|Lê Huỳnh Chăm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét