Có những ký ức ngủ quên,
Như mưa rơi nhẹ giữa miền gió bay.
Từng câu chuyện cũ hao gầy,
Rồi theo năm tháng...
... nhạt phai mịt mờ.
Ta quên một ánh mắt chờ,
Quên lời hẹn ước bây giờ ở đâu.
Nhưng tim vẫn nhói rất lâu,
Dù quên tất cả…
...chẳng quên được người.
| Lê Huỳnh Chăm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét